Trả lời
  #1  
Cũ 01-06-2012, 07:52 PM
saigon3mega saigon3mega đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 353
Mặc định Em sẽ đi về đâu...???

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Đứa bé khoảng 7-8 tuổi ăn bận rách rưới, khuân mặt lem luốc, đầu tóc rối tung bước vào quán cơm đến gần một ông khách sang trọng đang dùng bữa trên bàn ăn toàn những món ngon tỏa mùi hương thơm phức, nó nuốt nước miếng chìa hai bàn tay nhỏ xíu đen xì : ''ông cho con vài đồng, con đói lắm, con chẳng có gì ăn, con đói lắm..'' đôi mắt nó sáng quắc nhìn ông khách cầu sự ban ơn...
''Cút, trời đánh tránh miếng ăn, mày không thấy ông đang dùng bữa à, nhìn mày ông nuốt không nổi, cút ra ngoài'', con nhỏ vẫn lằng lặc: " ông cho con vài đồng ông ơi, con đói lắm...'',... bốp - một cái tát nổ đom đóm mắt... " Ông bảo cút...cút ngay không ông cho một đạp bây giờ, chủ quán đâu, sao lại cho cả ăn mày vào quán thế này... không muốn bán hàng nữa hả ?...'' Bà chủ quán vội vàng chạy ra la mắng om sòm: '' Con ăn mày ở đâu đến thế kia - ''Xin lỗi thượng đế''...xéo ngay ra khỏi quán bà...'' cùng với đó là hành động túm tóc con bé kéo xềnh xệch ra ngoài... ''đi chỗ khác kiếm ăn, con ăn mày bẩn thỉu, mày quay lại đây một lần nữa là chết với bà nghe không...''
Con bé ngã sóng soài trước thềm cửa sau cú đẩy với lực rất mạnh của bà chủ quán, hai hàng nước mắt nó trào ra, nấc không thành tiếng, nó lồm cồm đứng dậy phủi quần áo lếch thếch bước đi....
Một bà cụ hàng xóm nghèo tốt bụng gần đó đã chứng kiến tất cả, bà gọi nó vào, cho nó lưng cơm nguội cùng vài miếng đậu dán đã nguội ngắt, nó ăn như thể đã nhịn đói nửa năm, nó cúi gằm xuống bát không ngẩng mặt lên... còn vài hạt rớt xuống quần nó cũng nhặt bằng sạch, bà cụ nhìn mà không cầm được nước mắt, bà lấy khăn lau mặt cho nó, chải lại tóc cho nó...''Trời ơi tội nghiệp cháu tôi, cháu xinh quá!..., mới có tí tuổi đầu đã ra nông lỗi này, bà thương con quá con ơi!...'' Con bé mắt lại sáng quắc nhìn cụ cầu cứu sự ban ơn: '' Bà ơi, bà cho con ở với bà nghe, con làm được nhiều việc lắm bà à, con sẽ giúp bà dọn nhà này, nấu cơm cho bà này và con còn giặt được cả quần áo nữa kia...'', bà cụ nhìn nó mà cười ra nước mắt: ''Ừ, con à, bà thương con lắm, bà ở một mình cũng buồn muốn có người sớm hôm chuyện trò, nhưng bà nghèo lắm con ơi, thân bà còn chẳng đủ ăn, bà chỉ trông chờ vào cái vườn rau sau nhà mình thôi con à, rồi sau này không biết hai bà con mình sống ra sao...''. Rồi như chợt nhớ ra, bà cụ ôm con bé vào lòng: '' Con à, hãy kể cho bà nghe, tại sao con lại phải đi ăn xin? Bố mẹ con đâu? con ở đâu đến...?'' Đứa bé cúi gằm mặt, rồi đột nhiên nó khóc nấc lên: '' Bố con bị công an bắt vao nhà tù rồi bà ạ, mẹ con bị người ta đuổi ra khỏi nhà rồi bỏ con đi đâu con cũng không biết, hôm nọ có chuyến xe lên tỉnh, con chốn ở sau thùng xe lên đây tìm mẹ vì con nghe người ta nói mẹ chốn lên tỉnh đi theo một ông nhà giàu...'' kể đến đây thì nó cúi gằm mặt xuống và lại khóc nấc, bà cụ thương nó quá không hỏi nó nữa. Bà vào nhà lấy cho nó bộ quần áo nâu của bà và bảo nó đi tắm.
...
Cuộc sống của hai bà cháu cứ thế trôi qua, bữa rau bữa cháo... Bà cụ chẳng có con cái gì nên bà rất thương yêu nó, khi nào đi chợ bán được nhiều rau bà cũng cố chắt chiu dành dụm mua cho nó cái bánh rán hay túi chè...
Cho đến một ngày có một người phụ nữ đến nhà bà cụ và hỏi thăm con bé... Nó nhận ra mẹ nửa mừng nửa giận, ôm trầm lấy mẹ khóc sướt mướt...nó từ biệt bà cụ, bà nhìn theo nó thở dài, khẽ lắc đầu rồi bước vào nhà...
...
Người phụ nữ đưa con bé đến một ngôi nhà khang trang lộng lẫy, ngoài thềm có cây hoa giấy vắt kín cổng, hai bên là hai tượng con chó đá nom rất dữ... Con bé ngạc nhiên lắm nó toan định hỏi nhưng mẹ nó đã bịt tay lên miệng nó: '' Con à, từ bây giờ đay sẽ là nhà của con, con không cần thắc mắc, cứ ở đây sống với mẹ là được, con sẽ không phải sống với người cha suốt ngày nát rượu và đánh đập mẹ con ta nữa...vui lên con nhé...''
Mẹ nó đưa nó vào nhà....bỗng nó giật mình hoảng hốt khi nhìn thấy người đàn ông rất sang trọng đang ngồi chễm trệ trên chiếc sập sơn son thiếp vàng... ''Ông...th...ư..ợng...đe...đế...'', mẹ nó phì cười: '' ông thượng đế nào, ba mới của con đó, gọi ba đi con!''... nó hốt hoảng hơn: '' Ông ấy chính là ông thượng đế mà con đã gặp ở quán cơm bữa trước... ông ấy đã tát con...''
...
Cuộc sống lại tiếp diễn như nó vẫn tồn tại không bao giờ mất đi, và cứ mỗi khi mẹ nó vắng nhà con bé lại bị người cha dượng đánh đập thậm tệ, nó chỉ biết khóc, kêu than đằng sau bốn bức tường khép kín...

Rồi một đêm mưa to bão bùng nó chốn ra ngoài cùng với tiếng chó sủa vang trời... nó chạy miết, chạy miết....
Trả lời với trích dẫn
CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI
  #2  
Cũ 01-06-2012, 07:52 PM
tranthu tranthu đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 1.251
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Rồi một ngày em sẽ gặp được người tốt...........
Trả lời với trích dẫn
  #3  
Cũ 01-06-2012, 07:52 PM
vntsinh vntsinh đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 1.179
Mặc định

Kể từ đó trong túp lều của Bà cụ hàng ngày lại vang tiếng cười của hai Bà Cháu...Huhuhu
Trả lời với trích dẫn
  #4  
Cũ 01-06-2012, 07:52 PM
haivanphu08 haivanphu08 đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 1.151
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Mẹ nó đưa nó vào nhà....bỗng nó giật mình hoảng hốt khi nhìn thấy người đàn ông rất sang trọng đang ngồi chễm trệ trên chiếc sập sơn son thiếp vàng... ''Ông...th...ư..ợng...đe...đế...'', mẹ nó phì cười: '' ông thượng đế nào, ba mới của con đó, gọi ba đi con!''... nó hốt hoảng hơn: '' Ông ấy chính là ông thượng đế mà con đã gặp ở quán cơm bữa trước... ông ấy đã tát con...''
Vậy là khỏang vài ngày sau khi 2 mẹ con chia tay mà đã gặp lại nhau trên tỉnh,nhanh thế.:-@:-@
Trả lời với trích dẫn
  #5  
Cũ 01-06-2012, 07:52 PM
sinemb1212 sinemb1212 đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 1.212
Mặc định

Cám ơn Tarzan và hy vọng đứa bé trong câu truyện của bạn lyducphuong không giống đứa bé trong bài hát " dấu chấm hỏi " của Thế Hiển.
Trả lời với trích dẫn
  #6  
Cũ 01-06-2012, 07:52 PM
hunghalico hunghalico đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 544
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Đọc qua câu chuyện bạn kể. Trong lòng nghe buồn quá.
Mời các bạn nghe bài hát " Thằng bé mồ côi ".
http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/....IW66CF08.html
Trả lời với trích dẫn
  #7  
Cũ 01-06-2012, 07:52 PM
minhchaubeauty minhchaubeauty đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 1.138
Mặc định

nó thiếp đi trong cơn giông, ánh mặt trời chiếu rọi chói lòa sau khung cửa sổ, lũ chim sẽ tíu tít gọi bầy trong nắng mai, nó cố gắng mở đôi mắt ra nhìn xung quanh, toàn thân ê ẩm, cơn mưa giông đêm qua đã cướp đi gần hết chút sức lực còm trong nó, không biết mình đang ở đâu vậy nhĩ? nó tự hỏi.........
tiếng chuông chùa ngân vang làm tan biến không gian im ắng thanh bình mà nó đang cảm nhận, nó đưa tai dõi theo tiếng chuông chùa ngân xa ngân xa mãi.... con đã tỉnh rồi à? tiếng vị thầy tu trầm ấm trìu mến hỏi nó, dạ thưa ông con đang ở đâu vậy? nó hồn nhiên pha lẫn một ít ngạc nhiên gọi sư thầy bằng ông, à chuyện là vầy: đêm qua có một người chạy xe ôm tốt bụng thấy con đang ngất giữa đường đã mang con về chùa nơi thầy đang xuất gia con ạ. Dạ........nó như sực nhớ ra những gì đang diễn ra đêm trước, nước mắt chảy dài , từng cơn nấc nghẹn ngào nó khóc òa như chừng muốn giải bày cho sư thầy biết về cuộc đời nó, nó ôm chầm lấy nhà sư khóc nức nở như chờ đợi sự chở che, hai người xa lạ ôm nhau khóc giữa không gian chùa tỉnh lặng, lũ chim sẽ cũng bắt đầu bay đi tìm mồi cho một ngày mới, nắng đã lên cao........

thầy ơi hôm nay con làm toán được 10 điểm nè thầy, nó là đứa trẻ sáng dạ, thông minh lanh lợi, rất lễ phép nên được mọi người trong chùa thương yêu như con, nó đến trường học văn hóa, ở chùa học đạo làm người, nó lớn lên trong vòng tay yêu thương của những người từ giả cuộc sống trần tục tìm nơi thanh tịnh chốn thiền môn
thưa thầy con đi học mới về, 18 tuổi nó đẹp dịu dàng, cái đẹp thừa hưởng từ mẹ nó và cảnh thanh tịnh chốn tu hành, bản năng của một cô gái 18 nhiều đêm làm nó suy nghĩ mông lung về những người bạn học khác giới, song giáo lý nhà phật như một chốt cửa an toàn bảo vệ nó trước nhục dục tầm thường của nhân thế..........( còn tiếp mai viết)
Trả lời với trích dẫn
  #8  
Cũ 01-06-2012, 07:52 PM
davidminhtang davidminhtang đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 1.151
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Và 1 ngày nọ, cô gái ấy gặp tui, BIGBABOL...)):-??, viết tiếp đi ae, em đi ngủ...
Trả lời với trích dẫn
  #9  
Cũ 01-06-2012, 07:52 PM
thanhthangfurniture thanhthangfurniture đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 353
Mặc định

Cảm ơn anh đã cứu em bé và cho em một cuộc sống mới, một kết thúc có hậu...
Trả lời với trích dẫn
  #10  
Cũ 01-06-2012, 07:52 PM
phuochiep_corporation phuochiep_corporation đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 1.112
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

viết từ hôm trung thu hưng hôm nay mới gửi được hjhjhj
mời anh em đọc tiếp


nó thiếp đi trong cơn giông, ánh mặt trời chiếu rọi chói lòa sau khung cửa sổ, lũ chim sẽ tíu tít gọi bầy trong nắng mai, nó cố gắng mở đôi mắt ra nhìn xung quanh, toàn thân ê ẩm, cơn mưa giông đêm qua đã cướp đi gần hết chút sức lực còm trong nó, không biết mình đang ở đâu vậy nhĩ? nó tự hỏi.........
tiếng chuông chùa ngân vang làm tan biến không gian im ắng thanh bình mà nó đang cảm nhận, nó đưa tai dõi theo tiếng chuông chùa ngân xa ngân xa mãi.... con đã tỉnh rồi à? tiếng vị thầy tu trầm ấm trìu mến hỏi nó, dạ thưa ông con đang ở đâu vậy? nó hồn nhiên pha lẫn một ít ngạc nhiên gọi sư thầy bằng ông, à chuyện là vầy: đêm qua có một người chạy xe ôm tốt bụng thấy con đang ngất giữa đường đã mang con về chùa nơi thầy đang xuất gia con ạ. Dạ........nó như sực nhớ ra những gì đang diễn ra đêm trước, nước mắt chảy dài , từng cơn nấc nghẹn ngào nó khóc òa như chừng muốn giải bày cho sư thầy biết về cuộc đời nó, nó ôm chầm lấy nhà sư khóc nức nở như chờ đợi sự chở che, hai người xa lạ ôm nhau khóc giữa không gian chùa tỉnh lặng, lũ chim sẽ cũng bắt đầu bay đi tìm mồi cho một ngày mới, nắng đã lên cao........
thầy ơi hôm nay con làm toán được 10 điểm nè thầy, nó là đứa trẻ sáng dạ, thông minh lanh lợi, rất lễ phép nên được mọi người trong chùa thương yêu như con, nó đến trường học văn hóa, ở chùa học đạo làm người, nó lớn lên trong vòng tay yêu thương của những người từ giả cuộc sống trần tục tìm nơi thanh tịnh chốn thiền môn
thưa thầy con đi học mới về, 18 tuổi nó đẹp dịu dàng, cái đẹp thừa hưởng từ mẹ nó và cảnh thanh tịnh chốn tu hành, bản năng của một cô gái 18 nhiều đêm làm nó suy nghĩ mông lung về những người bạn học khác giới, song giáo lý nhà phật như một chốt cửa an toàn bảo vệ nó trước nhục dục tầm thường của nhân thế..........( còn tiếp mai viết)[/quote]
chiếc xe hơi bóng loáng dừng ngay sân chùa, một người phụ nữ sang trọng, gương mặt phúc hậu từ tốn bước khỏi xe, bà là một phật tử trung thành của chùa, như mọi khi bà tìm đến nơi chánh điện thắp hương, cúng dường tam bảo rồi tìm đến sư thầy trụ trì để đàm đạo và được nghe thầy thuyết giảng về phật pháp, vẫn vậy lần nào cũng vậy, cái khác biệt ở lần này là người lái xe, không phải người tài xế hay chở bà đi mà là một câu con trai khôi ngô, được bà giới thiệu là con trai bà, vì hôm nay tài xế bệnh phải nghỉ đột xuất, thằng con trai của bà hiện đang học năm thứ 2 của một trường y danh tiếng,, nó có cuộc sống đầy đủ về mọi thứ ngay từ nhỏ, nó thích đến chốn vũ trường sôi động hơn là nơi thanh tịnh của chốn tu hành, nó giết thời gian bị bắt buộc đến nơi này bằng cách đi vòng quanh ngoài sân chùa, dưới những tán cây cao, sân chùa mát lạnh, từng cơn gió nhẹ thổi qua làm dịu đi cái nắng oi ả buổi trưa hè, cũng là thằng có máu yêu thiên nhiên, nó lắng nghe lũ chim sâu kêu chít chít, nó mong mẹ nói về nhanh để còn chuẩn bị cho cuộc vui chiều tối nay, ..ui da đau quá, nó mãi mê ngước mắt nhìn lên vô tình đụng phải cô gái đang ngồi học bài giữa những tàn cây rợp bóng, xin lỗi cô, tui vô ý quá, dạ không sao đâu anh- tiếng cô gái êm dịu trả lời và cũng hỏi nó: anh đi đâu vậy? à tui đang chờ mẹ vào cúng chùa cô à, cô gái lễ phép dạ ..............
tan cuộc sau đêm vũ trường mệt nhoài nó về nhà với thân hình nhàu nát mệt nhoài, như mọi khi nó tắm xong rồi lăn đùng ra ngủ, nó nhắm mắt nhưng không tài nào ngủ được,. lạ nhĩ nó tự hỏi!!!!gương mặt xinh xắn, giọng nói ngọt ngào của cô gái sáng nay nó vô tình gặp bỗng chiếm đầy tâm trí nó, nó thiếp đi lúc nào không biết, chỉ biết rằng khi tỉnh dậy nó nở một nụ cười bí hiểm........
hôm nay là ngày rằm tháng tám, như mọi khi mẹ nó lại lên chùa cúng phật, mẹ nó gọi anh tài xế đến lấy xe chở đi, không biết vô tình hay cố ý, nó nghe được giọng mẹ nó, mẹ ơi hôm nay con đi chùa với mẹ nha. bà mẹ ngạc nhiên nhìn thằng con trai cưng với vẻ mặt bất ngờ cùng một câu thán: trời! hôm nay bày đặt đi chùa nữa hả con trai? nó đỏ mặt ngượng ngùng nói: dạ con thấy mẹ đi con đi theo cho mẹ vui đó mà:">, ừ cũng được, vậy là hai mẹ con cùng nhau đến chùa
nó theo mẹ nó vào chánh điện cầu an, mẹ nó thì đến sư trụ trì đàm đạo, nó xin phép mẹ và sư thầy ra ngoài dạo chút, nó lại lang thang vào nơi có những tàn cây rợp bóng và lắng nghe tiếng của lũ chim sâu, nó đi lang thang nhưng hình như lần này là có chủ ý, mắt nó nhìn quanh như cố tìm một hình bóng quen thuộc, nó thất vọng vì chẳng có ai, nó ngồi lên chiếc ghế, nơi nó vô tình giẫm phải chân cô gái hôm nọ, nó suy nghĩ mông lung, mắt lim dim đón từng cơn gió mát, một bóng áo dài thoáng qua, mùi thơm nhẹ nhàng của phái nữ quyện vào mũi nó làm nó bừng tỉnh cơn buồn ngủ, chào cô, dạ em chào anh, nó chủ động làm quen với cô gái...anh tên là Điệp còn em, cô gái buồn cười trả lời bẽn lẽn dạ em tên Lan, không ai nói ai hình như là cả hai đang cười thầm trong bụng bởi cái tên này sao giống một chuyện tình bi ai:">
thấm thoát mà đã 5 năm kể từ ngày lần đầu tiên nó đến chùa và cũng chừng đó năm thằng Điệp nhà ta trở thành phật tử, nó ngoan hiền từ lúc nào không biết, nhưng cha mẹ nó rất vui vì nhiều thứ, nó ra trường có việc làm chỗ tốt, tính tình rất ngoan còn bạn gái của nó cũng vừa mới ra trường để trở thành cô giáo, một đứa con gái có hoàn cảnh vô cùng đặc biệt mà mẹ nó rất quý mến. Lần đầu tiên và cũng là hy hữu, một đám cưới được tổ chức tại chùa mà đại diện nhà gái là ông trụ trì, chú tiểu là những người bưng quả, thực khách được đãi toàn món chay, từng đôi chim sẽ đang ríu rít bên nhau trên những tàn cây cao, ngoài kia những cánh hoa đủ màu đua nhau khoe sắc, từng đàn bướm dập dìu giữa trời xanh trong vắt tất cả như muốn chia sẽ niềm hạnh phúc với đôi tân uyên ương Lan và Điệp.@};-@};-@};-
Trả lời với trích dẫn
Trả lời


Công cụ bài viết
Kiểu hiển thị

Quyền viết bài
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

vB code is Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở
Chuyển đến

SangNhuong.com